"Tồn tại là hư vô."... Khi một sự tồn tại nào đó vô tình nảy sinh ý nghĩ như vậy và xem nó như phương châm, thì sẽ bước vào vận mệnh do IX nắm giữ một cách thần kỳ, đón nhận cái nhìn vô nghĩa từ Aeon ở một nơi nào đó trong hư không xa xăm. Cái nhìn thoáng qua này thường dẫn đến hai kết thúc: Một là suy sụp kể từ đó, thực sự trở thành sự tồn tại hư vô, được gọi là "Kẻ Tự Hủy Diệt". Hai là bị choáng ngợp bởi thần tính Aeon tráng lệ, luôn có một chút tò mò, khiến họ trở thành "Bác Sĩ Hỗn Độn".
Các Bác Sĩ Hỗn Độn đề cao tín ngưỡng hành y cứu người: tức là, nếu có thể chứng minh với IX rằng sự tồn tại là không hư vô, thì có thể giải phóng sinh linh to lớn và cô độc này ra khỏi hố đen khổng lồ chưa rõ. Ước nguyện này gần như nghịch lý, sức người không thể làm được, nhưng Bác Sĩ Hỗn Độn vui vẻ gánh vác gian khổ: bởi vì vào thời khắc nhận ra sự vô giá trị của cuộc sống, cái nhìn đến từ biển sao xa xăm kia khiến họ nảy sinh tâm lý phản kháng vô ích trước số phận hư vô.