Chào các vị phụ huynh thợ mỏ:
Tôi là bác sĩ Natasha. Tôi biết mọi người ngày thường làm việc rất mệt mỏi cho nên mới gửi những đứa trẻ tại phòng khám. Hiện giờ đã gần cuối năm, tôi rất thông cảm trước sự khó khăn của các vị, nhưng có một số phụ huynh đã rất lâu rồi cũng không đến gặp con em của mình, tôi không biết là có ẩn tình gì hay không. Tôi xin liệt kê ra danh sách những đứa trẻ đã hơn trăm ngày không gặp mặt cha mẹ của mình, hy vọng các phụ huynh sắp xếp đến thăm trước cuối tháng này, nếu không tên của mọi người sẽ bị tôi đưa vào danh sách. Những người bị đưa vào danh sách thì tốt nhất cầu mong mình đừng bị bệnh hoặc thương tích gì, nếu không tôi sẽ dùng phương thuốc tổ truyền để chăm sóc đặc biệt.
Isabella:
Bella là một đứa trẻ tính tình rất dễ thương, rất hiểu chuyện. Nó rất tự giác giúp đỡ những việc lặt vặt, khi tôi không có ở nhà thì nó giống như chị cả chăm sóc những đứa trẻ khác. Nếu cô cậu là phụ huynh của Bella, tôi khuyên cô cậu nên học hỏi nó nhiều hơn về cách chăm sóc trẻ, vì tôi dám khẳng định cô cậu ngay cả việc nuôi một con chuột ăn tạp cũng không nuôi nổi đâu.
Charlie Lớn: 9 tuổi,
Charlie Lớn là một đứa trẻ tính tình hơi nóng nảy, tôi đoán là tính xấu này do di truyền từ cha mẹ nó. Nó thường đánh nhau với những đứa trẻ khác, mà lại còn không biết nặng nhẹ. Vì việc này mà tôi đã rầy la nó rất nhiều lần. Nhưng nó có vẻ rất thích học hỏi về y dược, đã có thể chế ra một số loại thuốc cơ bản dùng trị thương khi đánh nhau. Nếu anh chị là cha mẹ của Charlie, tôi khuyên nên mau đến thăm con mình, nếu không tôi sẽ dạy nó chế một số loại thuốc đặc biệt chuyên dùng để hiếu kính các người.
Charlie Nhỏ: 7 tuổi,
Charlie Nhỏ được đưa đến đây khi gần một tuổi, nhưng đến giờ vẫn chưa mở miệng nói chuyện. Cha mẹ của Charlie, các người rất may mắn... Trong mũ của nó lúc nào cũng đựng một tấm hình cả gia đình, cho nên tôi rất rành về anh chị. Hãy tin tôi, nếu anh chị không đến thăm con mình đúng giờ, tôi sẽ đích thân đi tìm các người. Các người nhất định là đã bị chứng mau quên, nhưng thật đúng lúc tôi có thể kê thuốc cho chứng bệnh này.
Timmy: 8 tuổi,
Timmy nhỏ nhắn, thật khiến người ta phải nhức đầu. Không biết nó đọc được từ tập tranh cổ nào về sự tồn tại của "chim bồ câu", sau đó thì mãi mê nghiên cứu về "loài chim". Tôi nói với nó rằng, dưới lòng đất sẽ không tìm thấy chim, nhưng nó không nghe, cả ngày còn nằm mơ. Phụ huynh của Timmy, nếu anh chị không mau chóng đến thăm con mình, e rằng tôi phải mời anh chị đi bắt hai con chim về đây để chọc cười cho nó.