Có những lúc tôi cảm thấy, cuộc sống chính là 3 phần thất vọng, 3 phần kinh hãi, 3 phần bất lực, thêm với một nửa phần khổ đau và một nửa phần yêu thương
Vậy thì nếu cho bạn thêm một cơ hội nữa, bạn có còn muốn sống lần nữa không?
... Đương nhiên.
Hai Yuan là một vị thương nhân của Xianzhou, đã sống được
Wu He là một trong những đạo diễn và biên kịch trẻ tuổi nhất được lựa chọn trong "Top
Chỉ có điều, so với doanh thu phòng vé bùng nổ của "Định Quân Sơn", "Đêm Cuối Trên Luofu" lại là tác phẩm rất hay nhưng không có được doanh thu lớn. Điều này hoàn toàn có thể hiểu được... rất nhiều người đều sẵn sàng bước vào Ảo Kịch để thực hiện ước mơ của mình, nhưng có bao nhiêu người sẵn sàng mơ một giấc mơ dài thật sự trong Ảo Kịch chứ?
Nhưng không còn gì để nghi ngờ nữa, "Đêm Cuối Cùng Trên Luofu" là một tác phẩm thật sự vĩ đại. Nó ngấm ngầm đi vào sâu thẳm nội tâm mỗi người, tìm kiếm khát vọng và nỗi sợ hãi của con người, kể về một người làm thế nào để trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời có thể tự vấn và hòa giải với chính mình. So với một bộ Ảo Kịch, nó càng gần gũi với một bản báo cáo giải phẫu nội tâm con người hơn.
Một số nhà phê bình bới lông tìm vết cho rằng, Wu He với tư cách là một đạo diễn người Hồ Ly, có lý giải sai lầm với Xác Nhập Ma, việc xử lý vấn đề trong giấc mơ có một số chỗ không hợp lý với khoa học. Nhưng trên thực tế, Wu He cũng vốn chẳng có dự định đi thêm thắt cái gì mà "nguyên lý khoa học". Điều mà tác phẩm này kể ra không phải "Giấc Mơ Xác Nhập Ma" trên danh nghĩa câu từ, mà là sự phân tích giá trị tinh thần học một cách khái niệm hóa, tượng trưng hóa cao độ.
Đúng thật như vậy, người Hồ Ly và người Vidyadhara vốn đâu có rơi vào trạng thái Xác Nhập Ma, nhưng chúng ta cũng đều có thể nhìn thấy cuộc sống của chính mình từ trong tác phẩm Ảo Kịch này... Nhìn thấy tất cả những thất vọng của chúng ta, nhìn thấy tất cả bi thương của chúng ta, nhìn thấy tất cả cam tâm và không tình nguyện của chúng ta... nhưng cũng đồng thời có thể thấy được một câu trả lời, trả lời cho vấn đề khó khăn nhất trên thế gian: "Chúng ta tại sao phải tiếp tục sống cho tốt?"
"Vì một nửa phần yêu thương đó."