Tôi đã từng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của đỉnh tuyết
Suối băng chưa từng chảy thành lời tựa
Bầu trời đêm lại hiện rõ tầm mắt người khác
Mây che những người thợ nề nơi thôn quê
Người lữ khách nhìn về quá khứ của Hổ Phách
Hành trình của trái tim tôi
cũng là món quà chân thành của trái tim tôi
Tôi đã từng nhìn chằm chằm vào bóng lưng của đỉnh tuyết
Trong những năm tháng gió Bắc mượn tiếng hát của tôi
Mặt đất và bầy chim đều sẽ lặng im
Các bạn sẽ nhìn thấy đỉnh thế giới trên mạch đá
Trên những vì sao và dưới những đống củi
Tạo nên những ký ức mang tên người làm ra
Được ngụ ý bởi những ngọn lửa cao vút
Tôi đào hầm ngầm, bạn xây tường thành
Tôi đào hầm ngầm, bạn xây tường thành
Rồi sẽ có một ngày, tường thành sẽ sụp đổ
Rồi sẽ có một ngày, nước mắt sẽ tuôn rơi
Kết cục sẽ được khắc mãi trên đồng bằng xa xôi
Đợi đến khi bài thơ này trở nên u tối
Leo đến đỉnh tuyết và nhắm mắt lại
Hoặc là hoa héo tàn