Archivum Honkai: Star Rail

Thư Của Người Bạn Nhỏ

Marlet:

Đã lâu không gặp bạn. Tôi nói với cha tôi rằng tôi rất nhớ bạn, và ông nói tôi có thể viết thư cho bạn, thế là tôi bắt đầu viết đây.

Lá thư này tôi viết dưới sự giám sát của cha tôi, tôi vốn không định cho ông nhìn đâu, nhưng khi tôi nhờ ông gửi thư giúp thì chắc chắn ông sẽ lén đọc thôi, cho nên muốn xem thì cứ xem thôi.

Tất cả là tại bạn hết, dạo này tôi bị sốt luôn. Vì tôi tưởng sau khi bạn chuyển nhà đi thì sẽ quên luôn tôi, nên tôi đã khóc rất lâu, nhưng mấy ngày trước tôi đã nhận được bánh quy mà bạn gửi tới, tôi hoàn toàn không ngờ được luôn. Trong kỳ thi, tôi chỉ nghĩ đến bạn, khiến tôi làm bài không tốt, cha tôi nói tất cả chỉ là cái cớ thôi, nhưng tôi nghĩ đó chính là lý do. Bị sốt cũng vì bạn mà.

Cha tôi nói cuối tuần có thể đưa tôi đến thăm bạn, nhưng hai nhà chúng ta bây giờ ở xa nhau quá, nên ông nói chắc khoảng một thời gian nữa, có thể là nửa năm, cũng có thể là vào Lễ Hội Mặt Trời năm tới, lúc đó có lẽ chúng ta sẽ đang chơi chung với những người bạn mới của mình rồi, và dần bắt đầu không còn quan tâm đến nhau nữa. Ông nói vậy là vì hồi nhỏ ông cũng như vậy, tôi hỏi ông những người bạn đó của ông bây giờ đang ở đâu, ông quay đi, tôi thấy mặt ông đỏ hết cả lên.

Vừa rồi mẹ tôi cũng đọc thư tôi viết, bây giờ cha mẹ đang nói chuyện riêng với nhau rồi.

Tôi cảm thấy sự lo lắng của cha cũng có lý. Vậy tốt hơn bạn nên gửi cho tôi một ít bánh quy mỗi tuần, và tôi cũng sẽ viết thư cho bạn, nếu bạn nghĩ điều đó không công bằng, bạn hãy viết thư cho tôi, còn tôi sẽ nướng bánh quy cho bạn. Bây giờ cha mẹ đã quay vào, mẹ tôi nói nếu sau này tôi làm việc trong một nhà máy thì sẽ ổn thôi, vì cha mẹ đã quen nhau ở đó.

Người lớn cứ nghĩ rằng mình hiểu hết mọi thứ, một mực đinh ninh là chúng ta muốn hẹn ước kết hôn hay gì, giữa hai chúng ta không phải là mối quan hệ đó, họ đúng là không hiểu gì cả. Vào lúc này, cha mẹ lại tươi cười hớn hở, nếu tôi không bị sốt, tôi đã lặng lẽ tự viết rồi tự đi gửi luôn, không bao giờ cho họ đọc đâu.

Tôi muốn trở thành một nhà khoa học. Nếu là một nhà khoa học, tôi sẽ xây một cái lò thật to, như vậy, khi ra vùng ngoại ô dạo chơi, chúng ta sẽ không phải mặc những bộ quần áo dày cộm đó nữa, cậu còn nhớ không, khi hai nhà chúng ta đi chơi ở ngoại ô, quần áo tôi mặc dày đến nỗi không thả lỏng tay xuống được, kết quả không chơi được gì. Chờ tôi chế tạo được cái lò, chúng ta sẽ cùng nhau đến đó chơi.

Vậy cho nên, tôi chắc chắn sẽ không đến nhà máy, tôi sẽ đến viện nghiên cứu, nếu bạn muốn đến đó cùng tôi, bạn cũng làm nhà khoa học đi nhé. Nếu bạn muốn làm công việc khác, tôi cũng không giận đâu, đây chính là điểm làm tôi khác với người lớn đó.

Tôi hơi buồn ngủ rồi, hôm nay vẫn đang uống thuốc nên tôi tạm viết đến đây, cha tôi nói chút nữa sẽ đi gửi thư giùm tôi.

Arna