Ngày
Chi tiêu của việc ăn uống trong phủ ngày một khó khăn để duy trì. Ta nghĩ chắc cần phải có đối sách rồi, bèn gọi thầy thuốc của Sở Đan Đỉnh đến để kiểm tra sức khỏe cho "Đạp Lãng Tuyết Sư Tử" (Xin lỗi, Qingzu à, ta thật sự không có thiên phú trong việc đặt tên). Thầy thuốc thăm khám không cho kết quả gì, đề nghị thực hiện thêm xét nghiệm gien, ta đồng ý. Kết quả xét nghiệm và sức ăn của nó liên quan mật thiết với nhau... quả nhiên, nó vốn không phải loài Ly Nô gì cả, càng chẳng phải mèo nhà thông thường.
Nó là một con sư tử. Đây cũng chính là nguyên nhân ta đổi cái tên Mimi thành "Đạp Lãng Tuyết Sư Tử" đấy.
Tuy nhiên chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tập tính mang đặc điểm rất giống Ly Nô hàng ngày của nó. Sư Tử Tuyết một khi rảnh rỗi (Nó lúc nào cũng rảnh rỗi), không rạch rèm cửa thì cũng cắn xé tấm thảm, hoặc lại mê mẩn cây Kinh Giới chuyên dành cho nó. Không thể không ngợi khen, Qingzu thật sự đã nuôi dạy nó rất tốt, chỉ có điều thi thoảng không tránh được việc nó gây cản trở công vụ thôi.
Cũng phải nói lại, chuyện cần kíp lúc này là nghĩ cách để giảm bớt chi tiêu của việc ăn uống trong phủ đi. Với việc này ta vẫn chẳng nghĩ ra hướng giải quyết gì, e rằng còn phải tốn thêm chút thời gian nữa.