Siêu Sao Mới Nhiều Kỳ - Công Việc Không Thích Hợp Với Con Rối
Tiếp nối phần trước: Phạm nhân đã phạm trọng tội, phán quan sẽ đưa ra xét xử, xét từ kết quả, bí mật không ai biết rốt cuộc là gì, chỉ cần không tiết lộ, thì sẽ không có vấn đề gì cả...
Cô gái mở ống cuộn mang theo bên mình, xem bản đồ được làm mới theo giờ thực, có vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
"Thông tin Coventry lấy được không phải là phương thuốc, ngài muốn nói như vậy phải không?" Nữ phán quan Người Hồ Ly đứng bên cạnh hỏi nhỏ.
"Phương thuốc chẳng qua chỉ là mượn danh nghĩa." Cô gái cũng không ngẩng đầu lên.
"Vì vậy... theo như thuộc hạ thấy, Coventry chỉ là kẻ cầu trường sinh bị lợi dụng, trong Quan Di Đài có ai đó muốn gây nên cục diện loạn lạc, phủi bỏ nghiên cứu của họ. Đây chẳng qua chỉ là mượn cớ trộm cắp để đánh lạc hướng." Người Hồ Ly vừa nói, vừa gửi các ký hiệu vào ống cuộn trong tay của cô gái, "tôi đã giúp đại nhân tìm được nhà chiêm tinh có thể khôi phục dữ liệu rồi."
"Làm tốt lắm." Cô gái gật đầu, giọng vẫn lạnh lùng.
Nữ Phán Quan Người Hồ Ly nghe thấy lời khen lạnh lùng này, cố tỏ ra vẻ nghiêm túc, nhưng hai tai vẫn không thể tự lắc lư.
Sau khoảng 3 tiếng, xác nhận không có ai theo dõi, Coventry mở cửa và chào: "Tôi về rồi."
Hắn vừa mở cửa đã cảm thấy không ổn, trong phòng tối sầm, Mishang, tên hacker điên khùng của Xianzhou, thường hát bài hát kỳ lạ để đón tiếp hắn, nhưng lần này, căn phòng im lặng như tờ.
"Không xong rồi." Hắn nói thầm trong bụng không ổn, và lập tức rút vũ khí, cẩn thận tiến vào trong bóng tối.
Phía sau tấm bình phong của gian phòng cách vách, một bóng hình trắng toát chầm chậm bước ra. Coventry gần như đã bóp cò cung tên trên tay mình mà không cần suy nghĩ.
Một chiếc mũi tên màu xanh dài khoảng hai tấc, mỏng như cánh ve bay vut vút, khi chỉ còn cách gương mặt đẹp đẽ của người thiếu nữ một thước thì treo lơ lửng. Đầu mũi tên lóe lên tia lửa điện, như muốn nỗ lực xé toang bức bình phong không nhìn thấy đó.
"Sao lại tìm được tôi vậy?"
"Chim Robot." Một giọng nữ lạnh lùng và vô cảm trả lời.
"Cái máy không người lái đó sao? Tôi vừa đáp đất là đã thả nó đi rồi!" Người đàn ông thản nhiên nói.
"Chim Robot bị quấy nhiễu đã bị Sở Địa Hành tóm rồi, đường bay của nó đủ để Sở Thiên Tượng tính ra được hướng đi của ngươi." Cô gái tò mò chạm vào mũi tên đang run rẩy như đang trêu đùa một cánh bướm.
Đây là khoảnh khắc mà Coventry chờ đợi, là cơ hội để anh ta trốn thoát.
Anh ta cúi đầu gối và dùng lực gót chân, một vòng cung điện màu tím có thể được nhìn thấy ở trung tâm của lòng bàn tay anh ta. Coventry lang thang qua nhiều thế giới và luôn tránh được sự truy bắt của Công Ty. Anh ta liên tục nằm trong danh sách truy nã, không chỉ vì những kế hoạch được tính toán tỉ mỉ, mà còn vì anh ta biết, một khi sa lưới, phải làm gì và làm vào lúc nào.
Dưới lớp da nhân tạo đã được cài một mạng lưới xung mạch điện, sát thủ Coventry hiếm khi để ai khác nhìn thấy thứ này. Cho dù là Tộc Trường Sinh Xianzhou hay robot của Sở Công Nghiệp... dưới đòn tấn công đã vận chuyển toàn bộ nội lực đó, e rằng đều sẽ trở thành một đống tro tàn mà thôi.
"Kích hoạt điện từ trường!"
"Trúng rồi!" Người đàn ông cảm thấy bàn tay đã ấn lên người của kẻ địch. Nếu không phải đang tập trung tinh thần để duy trì luồng điện đang chuyển động, thì anh ta chắc đã cười thành tiếng.
Khói phủ mịt mù, tia lửa tung tóe, một mùi khét khó ngửi nồng nặc không tan.
Coventry run bần bật như bị động kinh, không thể cử động. Trong sự va chạm đến khó tin ở căn phòng tối om như mực, tất cả hóa thành một cái bóng mờ ảo.
"Động tác của ngươi chậm quá đấy." Thiếu nữ ngưng tụ lại thành thực thể từ bóng hình ảo ảnh.
Động, động tác? Coventry nhìn vào cổ tay đã bị bẻ quặt thành một góc không tự nhiên của mình. Không biết cánh tay này đã bị người ta ép vào hàm dưới của mình từ lúc nào.
"Phóng điện nhưng lại không cách điện. Môn võ này đúng là vô dụng."
Gương mặt của phán quan mặc áo trắng không chút cảm xúc vui buồn.
"Truỵ lạc trường sinh, ham muốn bất tử, hai tội này đứng đầu trong
Người đàn ông không thể ngừng run rẩy, không chỉ vì bị điện giật mà còn vì khiếp sợ.
Anh ta dùng hết sự tỉnh táo còn lại của mình, khàn giọng van nài: "Xin... xin tha mạng, tôi vẫn chưa xem qua phương thuốc, tôi sẽ để lại nó ngay và cút khỏi Luofu. Cô... sẽ không bao giờ còn nhìn thấy tôi nữa!"
Coventry căng thẳng chờ phán quyết của phán quan, nhưng trong bóng tối chỉ có sự im lặng. Một lúc sau, hắn dường như nghe thấy một lời chế nhạo không tồn tại từ trong sự im lặng.
Ngay sau đó lại vang lên một giọng nói lạnh lùng, nói từng từ một với giọng điệu thiêng liêng, kiên định:
"Thập Vương Phán Quyết."
Cuối cùng cũng chờ được kỳ tiếp theo của sư phụ! Bài nào tôi cũng đều xem hết, cám ơn sư phụ!
Người Thông Minh này không phải là tài khoản tự động trả lời gì chứ?
Hơi khoa trương, nhưng tôi thích.
"Ông vua tiểu thuyết lạnh lùng cứng rắn của Xianzhou" lại ra tác phẩm mới! Hãy đến ủng hộ ngay! So với tác giả, những cái gọi là "kiệt tác nổi tiếng" đó chẳng đáng đọc chút nào, thật lãng phí tiền bạc và thời gian! Xianzhou có Bậc Thầy Cờ Bay, quả là niềm hạnh phúc của độc giả Xianzhou chúng ta!
Bạn đã quá khen!! Có một độc giả thông thái như bạn, mới là hạnh phúc của tôi!
Cá Bay Sáu Mắt là nick phụ của Cờ Bay?
Đừng ngậm máu phun người, sao tôi lại là nick phụ của Bậc Thầy Cờ Bay chứ? Làm sao tôi có thể bắt chước được ngòi bút tài hoa của Bậc Thầy Cờ Bay?
Bạn quên chuyển tài khoản.
Ngài phán quan, xin hãy bắt tôi!!!! Tôi tự thú, tôi đã phạm tội say mê ngài!!! Ngài phán quan, tôi muốn làm con chó của ngài!!!!
Đủ rồi.