Vân Ngâm Phổ
"Tiền Sinh Mộng Ức" (đoạn hát trong "Tái Sinh Duyên")
Đêm tối tăm tôi mòn mỏi ngồi đợi nơi đầu giường,
Giữa tấm rèm cửa treo đó móc san hô.
Vô tâm tỉnh lại vô tâm ngủ,
Cởi hờ áo mặc tôi chập chờn đôi mi.
Rồi bỗng chốc hoa rơi gió thổi nước đưa thuyền,
Mơ tôi chìm cuộc chiến Boris mãi không buông.
Đao Ngô Câu, Thanh Ly lượn lờ vượt Tử Lưu,
Lên lầu son, tôi và lang quân đấu du thuyền.
Tíu tít kêu, đôi vàng anh đậu đầu cành,
Lắc lắc lư, nhân duyên tiền kiếp sầu kiếp nay.
Mười kiếp tái sinh, ơn thù trôi theo nước,
Nhưng thật sự khó bỏ quên đức lang quân.
Bỗng quay đầu, cửa sổ san hô đã thành đêm,
Tình khó kiếm, tiền kiếp trong mơ giữ trong mơ.
"Long Vương Di Hận" (đoạn hát trong "Truyền Thuyết Răng Rồng")
Xích Long ủy mị, Thanh Tùng tịch mịch
Nay đã rơi rụng theo gió sương
Tiếc thương ai đó đã theo cùng
Xích Long ủy mị, Thanh Tùng tịch mịch
Vinh hoa trần thế tựa cánh hoa bay theo gió
Thật khó cùng người lại tương phùng
Xích Long ủy mị, Thanh Tùng tịch mịch
Đấu tửu chực uống ánh trăng soi
Chôn vùi xương cốt biết bao lần
Xích Long ủy mị, Thanh Tùng tịch mịch
Hơn sáu trăm năm trong trần thế
Tựa hồ giấc mộng toàn hư không