Tôi ghen tị vì đánh mất bánh răng lúc chạng vạng
Ngày tháng xoay vòng luôn không cho kết quả
Một vò gồm ba mảnh
Linh hồn chia lẻ để bán
Nấu xong bữa, ăn một miếng
Hổ phách, hổ phách, thêm một miếng hổ phách nuôi dưỡng
Những ngôi sao trên quê tôi đều di chuyển không chừng
Tiếng gió, tiếng gió, lại một cơn gió khác rít lên như chim ưng
Đèn đêm lăn tròn
Cuốn đi gò đá không còn chỗ đặt ở lối vào Thị Trấn Rivet
Khoác lên gông cùm xiềng xích, trái tim ướt sũng
Làm thế nào để cân đo đong đếm
Ở lối vào đường hầm dựng một bức tượng bằng đá
Cỗ máy khai thác tự khắc hoa văn lên hình ống quần của chính mình
Những người qua đường luôn biết cách để nói
Thật ngu ngốc