Cùng với sự tiếp xúc ngày càng thường xuyên của Liên Minh Xianzhou với thế giới, môn nghệ thuật độc quyền "Ảo Cảnh Bươm Bướm" của Xianzhou cũng ngày càng được người ta biết đến. Kỳ này, "Điệp Ảnh" đã mời đến
Bất luận bạn đến từ Liên Minh Xianzhou hay đến từ các thế giới khác, chúng tôi đều thật lòng mời bạn thưởng thức
Ai cũng biết chuyện kinh doanh của chú phát đạt, chú em trong nhà cũng có chút tiền đồ, không cần người anh như ta đây lúc nào cũng phải để tâm. Giờ đây cô em út trong nhà chú bị con bé ngoài đường nó đánh rồi, chú không biết được phải làm thế nào, mới nhớ đến tìm ta. Ta chẳng biết mình đã làm nên chuyện gì, khiến cho chú cư xử với ta không một chút lịch sự, thậm chí chẳng thèm gọi ta một tiếng "Bào Ca".
Bộ này lấy bối cảnh Xianzhou Yaoqing cuối thời kỳ "Tam Kiếp", lấy góc nhìn nhân vật chính là một người hồ ly Zhuming, kể về chuyện anh ấy làm thế nào để gia nhập Kha Lão Hội lớn nhất Yaoqing, và sau cùng với thân phận người xứ khác trở thành "Bào Ca" huyền thoại một thời. Wan Yi là vị đại sư trong số những người đầu tiên đưa nghệ thuật Ảo Cảnh Bươm Bướm vào trong Sảnh Đường Nghệ Thuật. Trong tác phẩm này, ông ấy lần đầu tiên vận dụng kỹ thuật "Ma Trận Đồng Cảm", khiến thời gian cảm nhận của người trải nghiệm được kéo dài lên hẳn, giúp Ảo Cảnh Bươm Bướm chính thức bước vào thời đại truyện dài.
Trong thời kỳ Tam Kiếp, trật tự xã hội trong thế giới Xianzhou gần như đổ vỡ, các băng nhóm tội phạm có tổ chức, nhanh chóng bổ khuyết cho sự thiếu hụt trong trật tự xã hội, trở nên thịnh vượng chưa từng có, xây dựng nên vương quốc ngầm thuộc về chính họ. Những hội nhóm tội phạm này được gọi chung là "Kha Lão Hội", tên đầu sỏ được gọi là "Bào Ca".
Hơn
Tuy "Bào Ca" với vai trò hiện tượng xã hội đã biến mất, nhưng vai trò biểu tượng văn hóa của "Bào Ca" vẫn mãi mãi lưu truyền trong sâu thẳm linh hồn của người Xianzhou. Những người thuộc Kha Lão Hội vẫn luôn sử dụng phương ngữ Yaoqing ngang tàng nhưng nho nhã, còn đến tận ngày nay, bạn vẫn có thể nhìn thấy một số tên lóc chóc đầu tóc bù xù, học đòi giọng Yaoqing tục tĩu ngang tàng, bắt chước nghĩa khí huynh đệ vụn vặt tan tành ấy.
Tôi nghĩ, thứ bọn họ kiếm tìm trong quá khứ không phải là tháng năm tàn khốc, hỗn loạn, trật tự xã hội đổ vỡ ấy, mà là những "Bào Ca" chân chính, kiên định, dũng cảm. Có điều, hình tượng thì như thế đấy, nhưng chẳng qua cũng chỉ là sự đẹp đẽ của biên kịch và biểu diễn mà thôi.