Banxia:
Khi cô đọc được lời nhắn này, chứng tỏ cô đã tìm thấy tôi. Đương nhiên điều này cũng chứng tỏ, tôi đã rời khỏi chiếc container này rồi, và tránh mặt ở một nơi khác. Tôi để lại địa chỉ ở mặt sau bức thư này, cô cẩn thận phủi đi lớp bụi trên đó chắc sẽ thấy những dấu vết lờ mờ. (Tôi thực sự không biết làm thế nào để mô tả vị trí của chiếc container, chỉ còn cách vẽ lại một cách đại khái thôi)
Dạo trước, cô lo vì tôi bệnh nặng, ăn không ngon ngủ không yên ở Cảng Lưu Vân, đã gửi cho tôi rất nhiều món ngon của Xianzhou và cả chăn bông gối ấm bằng Chim Robot, tôi vừa mừng vui khôn xiết vừa vô cùng áy náy... tôi đã để cô phải bận tâm nhiều như vậy, tôi biết lấy gì để báo đáp cô đây. Tôi nghĩ, cho dù tôi có báo đáp cô thế nào cũng không đủ.
Có lẽ chỉ có cách để tôi có thể sống được thêm mấy trăm năm, mấy nghìn năm mới có thể báo đáp cho cô.
Trường sinh vốn không phải mưu cầu trên hết của tôi, cô biết tôi rồi đấy, tôi và những kẻ tham lam kiếm tìm phương thuốc trường sinh kia vốn không cùng một giuộc, tôi là người có mục tiêu dài lâu hơn. Có được sự giúp đỡ của cô, hành trình chậm rãi xa xôi kia của tôi cũng không còn là sự uổng phí nữa, việc trường sinh bất lão cũng trở thành hiện thực.
Tôi thật sự cảm ơn cô từ tận đáy lòng.
Trở về với chuyện chính, tôi đã dọn dẹp sạch sẽ những dấu vết sinh hoạt trong container này. Bởi vì có người của "Bí Truyền Dược Vương" đã tìm đến đây, chắc chắn là có nguyên nhân từ cô. Tôi không phải đang giận dỗi, mà là đang phấn khích, điều này chứng tỏ cô đã thành công rồi, chúng ta đã gần với thành công thêm một bước rồi.
Tôi sẽ ẩn mình tốt hơn trong nơi ẩn náu tiếp theo, khi nào cô đến hãy gọi tôi, khi tôi xác nhận chỉ có mình cô đến, tôi sẽ ra mặt ngay. Đừng trách tôi cẩn thận quá đáng, nếu như không cẩn thận, tôi đã chẳng sống được đến bây giờ.