Archivum Honkai: Star Rail

(Phần 2)

...

Hỡi Tư Mệnh Đế Cung, tôi sẽ nói hết với ngài.

Yufei đã tham gia vào cuộc chiến.

Đây là trận chiến lớn thứ ba giữa Liên Minh và Dân Trù Phú, rất nhiều người tôi biết đã tham chiến. Chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Yufei cũng nhận được chiếu lệnh.

"Liên minh cần thầy thuốc giỏi nhất, mà tôi lại là thầy thuốc giỏi nhất, tôi có thể làm gì được đây!" Yufei ôm mặt tôi, làm ra vẻ thản nhiên nói.

Tôi nắm tay Yufei, khẩn thiết nói: "Ở Luofu có nhiều thầy thuốc như vậy, đâu nhất thiết phải là cô. Cô không phải Vân Kỵ Quân, đây là điều có thể từ chối được..."

"Tôi biết cô đang lo lắng cho tôi," Yufei nhẹ giọng an ủi tôi, "Tôi chỉ là thầy thuốc quân y, sẽ không gặp phải tình huống nguy hiểm nhất, hơn nữa Đế Cung nhất định sẽ bảo vệ tôi."

Cô ấy đã quyết định ra đi, nên tôi chỉ có thể nói với cô ấy gần như cầu xin: "Cô là một người tuyệt vời, cô có thể sống tốt trên đời mà không có tôi. Nhưng tôi là một người nhỏ bé, tôi không biết sống thế nào trong một thế giới không có cô. Vậy nên, xin cô hãy quay trở lại."

Yufei bất đắc dĩ cười: "Không có cô, tôi cũng không sống được! Yên tâm, tôi nhất định sẽ trở về."

Cô ấy buông tay tôi ra. Tôi ngồi xuống đất, bịt tai lại, cuộn tròn như quả bóng, không muốn nghe thấy tiếng cô ấy rời đi.

Hỡi Tư Mệnh Đế Cung, xin hãy để cô ấy bình an quay về.

...

Một số người ở thành phố Trường Lạc Thiên rơi vào Xác Nhập Ma và gây ra nhiều thiệt hại. Phán quan của Sở Thập Vương đã đến giao cho chúng tôi tiến hành giải phẫu thi thể của Xác Nhập Ma.

Kết quả giải phẫu khiến tôi rất quan tâm, nên tôi sẽ ghi chú nhỏ ở đây.

Người này sinh thời là một người không có tay chân và mắc bệnh tim bẩm sinh. Nhưng kết quả giải phẫu tử thi cho thấy sau khi rơi vào Xác Nhập Ma, những khiếm khuyết đó dường như không còn nữa.

Tay chân của anh ta còn khỏe hơn Bò Hoàng Thạch, trái tim anh ta giống như một động cơ Thuyền Sao. Trên thực tế, trong y văn thường có những ghi chép tương tự, nhưng thực sự gặp phải tình huống này thì khá sốc.

Phải nói rằng, tôi dường như đã cố tình bỏ qua một giải pháp chữa trị cho người khiếm khuyết bẩm sinh... đó là nắm lấy sức mạnh của Thọ Ôn Họa Tổ. Rốt cuộc, chưa ai từng nghe nói về bất kỳ "người khiếm khuyết bẩm sinh" nào trong số những người Boris.

Có lẽ thực sự có một cách để sử dụng sức mạnh của Thọ Ôn Họa Tổ một cách vô hại.

Tất nhiên, đây chỉ là tưởng tượng trên giấy. Làm thí nghiệm kiểu này là tội bị chém đầu.

Để đề phòng, tôi đã viết thư cho Phán Quan Sở Thập Vương, người đã điều tra cuốn nhật ký này: Những nội dung trên đều là do cấp dưới của tôi ảo tưởng, và tôi không có kế hoạch đưa chúng vào thực tế.

...

Gần đây thường liên lạc với Yufei.

Cô ấy đang ở bệnh viện dã chiến ở hậu phương, tạm thời được coi là khu vực an toàn.

Tôi đương nhiên không thể không lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện.

Tư Mệnh Đế Cung ơi, xin ngài hãy bảo vệ cô ấy chu toàn.

...

Chiến tranh kết thúc rồi, chúng ta đã thắng và Yufei đã mất.

Tôi không sao hiểu được, tại sao cô ấy mất ở bệnh viện dã chiến hậu phương.

Tôi đã gặng hỏi rất lâu như một người đàn bà điên, những Vân Kỵ đó không thể không nói cho tôi biết sự thật.

Tư Mệnh Đế Cung hạ phàm, dùng mũi tên tiêu diệt hạm đội của người Boris, và trong quá trình này, ân điển của ngài cũng đã gây ra "thêm một số thiệt hại"... bệnh viện dã chiến chính là một trong số đó.

Cô ấy không chết trong tay người Trù Phú, nhưng lại biến thành tro bụi, thịt nát xương tan dưới mũi tên của Tư Mệnh Đế Cung.

Tư Mệnh Đế Cung ơi, tại sao?

...

Tư Mệnh Đế Cung ơi, đây là lần cuối cùng tôi muốn thổ lộ hết với ngài.

Tôi ước rằng những thứ ngài muốn phá hủy đều sẽ được hồi sinh.

Tôi ước rằng những thứ ngài muốn tồn tại đều sẽ bị hủy diệt.

Tôi ước rằng tất cả các sinh vật trên trái đất sẽ phát triển trái với ý muốn của ngài.

Tôi ước rằng tất cả các ngôi sao trên bầu trời đều vụt tắt vì sự tồn tại của ngài.

Tôi ước rằng dải ngân hà này thuộc về sự sống, không thuộc về chết chóc.

Tôi ước rằng liên minh sẽ tồn tại mãi mãi, nhưng không phải theo cách mà ngài kỳ vọng.