HP | 507 |
Tấn Công | 1164 |
Phòng Thủ | 476 |
Tỷ Lệ Bạo Kích | 5% |
Sát Thương Bạo Kích | 50% |
Năng Lượng | 90 |
Khiêu Khích | 100 |
Tốc Độ | 98 |
Bác sĩ nghiêm khắc cẩn thận, luôn nở trên môi nụ cười mỉm khó hiểu.
Trong Thành Phố Ngầm thiếu thốn vật tư y tế thế này, Natasha là một trong số ít bác sĩ, đang chăm sóc già trẻ nam nữ dưới lòng đất này.
Cho dù là Hook cực kỳ nghịch ngợm, nhìn thấy cô ấy cũng phải ngoan ngoãn gọi một tiếng "Chị Natasha".
None
Gây Sát Thương Vật Lý cho 1 kẻ địch chỉ định tương đương Tấn Công của Natasha.
None
Lập tức hồi phục cho 1 đồng đội chỉ định một lượng HP bằng Giới Hạn HP của Natasha +, đồng thời khi mục tiêu bắt đầu mỗi hiệp, sẽ hồi cho đơn vị đó lượng HP bằng Giới Hạn HP của Natasha +, duy trì hiệp.
None
Lập tức hồi cho toàn phe ta lượng HP bằng Giới Hạn HP của Natasha +.
None
Khi trị liệu cho mục tiêu của phe ta có phần trăm HP hiện tại nhỏ hơn hoặc bằng , thì lượng trị liệu của Natasha sẽ tăng , hiệu ứng này cũng có hiệu lực với hiệu ứng trị liệu liên tục.
None
Tấn công kẻ địch ngay lập tức, sau khi vào chiến đấu, gây cho 1 kẻ địch ngẫu nhiên một lượng Sát Thương Vật Lý bằng Tấn Công của Natasha, và có xác suất cơ bản khiến mỗi kẻ địch rơi vào trạng thái Suy Yếu.
Sát thương do kẻ địch ở trạng thái Suy Yếu gây cho phe ta giảm , duy trì hiệp.
Sau khi bị tấn công, nếu phần trăm HP hiện tại nhỏ hơn hoặc bằng
Khi thi triển Tuyệt Kỹ sẽ đính kèm hiệu ứng trị liệu liên tục trong
Cấp Chiến Kỹ +2, tối đa không quá
Sau khi bị tấn công sẽ hồi thêm
Cấp Tuyệt Kỹ +2, tối đa không quá
Khi thi triển tấn công thường sẽ gây thêm Sát Thương Vật Lý bằng
Cấp | HP | Tấn Công | Phòng Thủ | Costs |
---|---|---|---|---|
1 | 69 | 158 | 64 |
|
20 | 134 | 308 | 126 | |
20+ | 162 | 372 | 152 |
|
30 | 196 | 451 | 184 | |
30+ | 224 | 514 | 210 |
|
40 | 258 | 594 | 243 | |
40+ | 286 | 657 | 268 |
|
50 | 320 | 736 | 301 | |
50+ | 348 | 799 | 327 |
|
60 | 382 | 879 | 359 | |
60+ | 410 | 942 | 385 |
|
70 | 445 | 1021 | 417 | |
70+ | 472 | 1085 | 443 |
|
80 | 507 | 1164 | 476 |
Khi thi triển Chiến Kỹ, giải trừ <unbreak>#1[i]</unbreak> Hiệu Ứng Xấu của 1 đồng đội chỉ định.
Lượng trị liệu Natasha cung cấp tăng <unbreak>#1[i]%</unbreak>.
Hiệu ứng hồi phục liên tục sinh ra khi thi triển Chiến Kỹ sẽ kéo dài trong <unbreak>#1[i]</unbreak> hiệp.
Not Available
Not Available
Chi Tiết Nhân Vật
Bác sĩ nghiêm khắc cẩn thận, luôn nở trên môi nụ cười mỉm khó hiểu.
Trong Thành Phố Ngầm thiếu thốn vật tư y tế thế này, Natasha là một trong số ít bác sĩ, đang chăm sóc già trẻ nam nữ dưới lòng đất này.
Cho dù là Hook cực kỳ nghịch ngợm, nhìn thấy cô ấy cũng phải ngoan ngoãn gọi một tiếng "Chị Natasha".
Câu Chuyện Nhân Vật 1
"Nhanh, ấn vào đây! Ấn mạnh để cầm máu!"
Natasha hoảng sợ nhìn anh trai mình, trước mặt cô là một người đàn ông băng bó khắp người, thân hình của anh ta vặn vẹo và co giật vì đau đớn, và những lời mơ hồ không ngừng thốt ra từ miệng anh ta.
"...Còn đứng đơ ra đấy làm gì? Nhanh, ấn mạnh vào!"
Mệnh lệnh của người anh kèm theo sự phẫn nộ, và cả... một chút thất vọng thoáng qua - Cô gái nhạy bén nắm bắt được điểm này. Natasha luống cuống nắm chặt cánh tay phải của người đàn ông, dùng hết sức bình sinh ấn chặt và giữ chắc tấm bông cầm máu trên vai của anh.
Người đàn ông bị thương hét lên những tiếng gầm gừ điên cuồng, nhưng trước khi anh trai có chỉ thị khác, cô ấy sẽ tuyệt đối không buông.
Không biết mất bao lâu sau, người bị thương trước mắt cô dừng hơi thở, cô sững sờ nhìn thân xác giờ đã không còn phản ứng gì nữa.
"Em đã cố hết sức rồi," Người anh nói, giọng nói trở về với sự lạnh lùng thường ngày, "Nghỉ ngơi một lát đi, vẫn còn những người bị thương khác đang đợi."
Cô lật bàn tay đỏ lòm kia lại, ngón tay giờ đã cứng ngắc, mùi tanh của máu xộc lên mũi. Natasha để thứ mùi kia luồn lách, khuấy động trong phổi... Nếu muốn đi theo con đường này, cô biết thứ mình có thể làm chính là tập làm quen.
Câu Chuyện Nhân Vật 2
"Xuất sắc... Vẫn luôn xuất sắc như vậy," Vị giáo sư lật giở những tờ giấy trước mắt, tự mình lẩm bẩm, "Dựa vào thành tích và thể hiện của con bên giường bệnh... Bất luận là đến bệnh viện hay vào quân đội, đều chắc chắn sẽ nổi bật hơn người."
Trái tim của Natasha thắt lại, và những ngón tay cô ấy cuộn lại trong vô thức. Vị giáo sư ý thức được ngôn ngữ cơ thể của cô.
"Sao thế? Con có gì muốn nói sao?"
Natasha điều chỉnh lại biểu cảm... Cô hy vọng có thể lấy biểu cảm tràn đầy tự tin để biểu đạt quyết định của mình.
"Con muốn trở lại Thành Phố Ngầm, thưa giáo sư. Con ở đó có thể giúp được nhiều người hơn."
Người phụ nữ có tuổi sững đi một lúc, rồi từ từ đẩy lại chiếc kính trên mũi. Sau đó, bà cúi xuống, bắt đầu quay trở lại tiếp tục đọc tài liệu trên tay.
"Thì ra là vậy, giống với lời mẹ con từng nói... Chúc con thành công, Natasha."
Natasha đứng dậy và nghiêm trang cúi chào. Lần cuối cùng cô ấy bước qua hành lang sáng bóng của Học Viện Belobog đó, trong lòng vô cùng kiên định.
Câu Chuyện Nhân Vật 3
Cha và mẹ thân yêu:
Dạo này cha mẹ có khỏe không?
Xin thứ lỗi cho con đã lâu không viết thư trả lời. Dạo này Thành Phố Ngầm đang trở nên hỗn loạn hơn, người bị thương trong Viện Trẻ Mồ Côi đông không thể chứa nổi, con gần như không thể làm được bất cứ việc gì khác ngoài việc trị thương cứu người. Con bất đắc dĩ phải đem những đứa trẻ nhỏ tuổi hơn gửi lên cho gia đình trên thị trấn để nuôi dưỡng, bởi con không muốn để chúng nhìn tận mắt khung cảnh thê lương trong Viện Trẻ Mồ Côi.
Về những câu hỏi trước đó của cha mẹ... Con thật sự đã nghe thấy tin đồn, nghe nói Đấng Bảo Vệ Tối Cao sắp ra đạo luật phong tỏa Khu Tầng Trên và Dưới. Con hiểu được sự lo lắng trong lòng cha mẹ, nhưng nhìn từ góc độ của con, con tuyệt đối không thể bỏ rơi dân chúng của Thành Phố Ngầm trong thời khắc này. Trong thời kỳ lòng người hoang mang đặc biệt này, con chỉ hy vọng có thể lấy sức lực nhỏ nhoi của mình đem lại cho mọi người sự an ủi.
May mắn thay, con biết cha mẹ chắc chắn sẽ tôn trọng lựa chọn của con. Còn nhớ khi con vừa tốt nghiệp Học Viện, cha từng nói: "Nếu một con người bước lên con đường hành y, mà mục đích chỉ để có được một công việc vẻ vang... thì người đó sớm muộn cũng sẽ hối hận với lựa chọn của mình." Con nghĩ con hiện giờ hiểu rõ hàm ý câu nói này hơn hẳn so với trước kia.
Lần tới gặp mặt không biết phải đợi ngày tháng năm nào, con mong cha mẹ có thể luôn mạnh khỏe, vui vẻ. Con gái giờ đã trưởng thành rồi, có thể tự chăm sóc tốt cho cuộc sống của mình, xin cha mẹ đừng bận tâm lo lắng.
Câu Chuyện Nhân Vật 4
Người đàn ông da ngăm đen đang nằm trên giường, tuổi khoảng trên dưới
Ánh mắt của Natasha mau chóng lướt qua toàn thân của người bị thương, tìm kiếm vết thương chí mạng có thể đoạt lấy hơi thở cuối cùng của ông ấy. Cô mau chóng xác định được một vết thương ở dưới ổ bụng bên trái: Diện tích vết thương ấy không lớn, nhưng lại khiến dòng máu cứ chảy cứ chảy không ngừng, rất có thể là một vật sắc nhọn nào đó đã đâm vào nội tạng.
Cô đeo một đôi găng tay y tế hoàn toàn mới, sau đó xé lấy một đoạn băng lớn từ cuộn băng bên cạnh. Cô thuần thục lấy băng quấn quanh vị trí eo gần nơi có vết thương, dùng sức buộc chặt, sau đó bắt đầu ấn thử vào vị trí máu không ngừng chảy đó. Màu máu đỏ sẫm lan rộng trên bề mặt băng, nhưng Natasha duy trì nhịp độ nhấn xuống ổn định, mặt không thể hiện chút gì bối rối.
Một lúc sau, nhịp thở của người đàn ông không còn dồn dập nữa, biểu cảm trên khuôn mặt căng cứng lúc trước giờ đã dần giãn ra. Natasha biết được người bị thương đã thoát khỏi nguy hiểm về tính mạng, dần chìm vào trong giấc ngủ sâu.
Cô nhẹ nhàng bỏ chiếc găng tay, khẽ tựa vào khung cửa sổ của phòng khám nghỉ ngơi.
"Đừng có mà chết nha, Oleg..."
Cô nhìn vào giường bệnh và nói thầm một mình.
"...Còn quá nhiều sứ mệnh đang đợi chúng ta hoàn thành."